Tóm tắt truyện Tổng giám đốc mặt Trắng xấu Xa
teen girls chứ chưa thành thục nhưng lại thân hình trước mắt chúng ta con trai lại lộ ra vài phần mê tổ ấm, có tác dụng cậu ta huyết khí phương cưng cửng, nhiệt huyết sôi trào, trong đầu cậu không có gì Để ý đến gì khác, chỉ biết chèn lấn về bên cô….
Ra mắt truyện Tổng người đứng đầu mặt trắng bần xa
Tác giả: Băng Triệt
Thể loại: Ngôn tình tổng tài
Trích đoạn truyện Tổng người có quyền lực cao mặt trắng bựa xa
của cả tựa cũng như mây trôi gió thoảng dần qua, gian khổ cũng theo thời gian nhưng mà mài mòn đi điều tỉ mỷ.
Đôi khi có người vô ý nói lại chuyện quá khứ, Hạ Cúc Hoa vẫn mỉm cười đáp lại, tuy rằng nụ cười đó thực nhạt, cơ biển như cấm đoán mọi người phát hiện cô đã cười cợt, cơ mà trong đó đã chẳng còn sự chua sót.
đời sống cứ yên ả trôi qua, chỉ việc sống, công việc, và cơm để ăn uống.
bạn khác cần dùng ánh nhìn tán thành để nhìn cô, bảo cô thật kiên trì, tuy nhiên bất chấp gắng nào, bọn họ chú ý cô ra sao, nói cô chũm nào, giờ đây tất cả với cô đã không còn quan hệ.
Cô chỉ cần trầm mặc, trầm mặc đến mức làm cho cho tất cả những người ta không để ý sự có thời gian sống của bản thân mình.
“Chị Cúc Hoa này, chắc là phiền chị photo điều này được không, tài liệu này đang buộc phải gấp a.” Một teen girls trẻ tuổi đem tập hồ sơ dày đặt lên trên bàn của cô ấy.

Hạ Cúc Hoa trầm mặc gật đầu đồng ý, buông sổ sách trong tay, bao phủ lấy đống tài liệu đi mang lại máy photo ở bên cạnh, bước đầu in ấn.
Tại công ty thành viên này công tác đang năm năm, tuy rằng cô chính là kế toán viên, nhưng lại đến cả việc nhỏ dại cũng như châm trà rót nước, chạy ngân hàng, đi viên thuế hay khi đồng sự làm chưa hết Việc cơ mà bao gồm cả khi chúng ta nhàn rỗi thì phần đa công việc này hầu hết được san qua tay cô.
bởi vì cô không biết cự tuyệt, càng chẳng biết tỏ vẻ mất hứng hay tất cả ý kiến phản đối, có thể các hành vi đâm chọc sau lưng, cũng chưa từng thấy cô làm qua, bạn đối với cô siêu yên tâm, bởi lẽ cô làm bất kì chuyện gì, đông đảo cẩn trọng lại thành thật.
“Chị Cúc Hoa, phiền chị mua dùng một phần cơm hộp có, nhớ bao gồm món tôm tách vỏ kho khô nhé.”
“Chị Cúc Hoa, phiền chị pha dùm em tách trà, chuẩn bị có quý doanh nghiệp mang đến.”
“Chị Cúc Hoa ơi, phiền chị đánh máy phần tài liệu này sở hữu.”
Hạ Cúc Hoa nghe, hoàn thành đâu vào ấy các loại quá trình chưa cùng về cô, rồi lại ngồi vào bàn làm phần câu hỏi dở dang của bản thân mình.
Đối chiếu, đánh giá, tổng hợp sổ sách, các bước này gồm chút không ngăn nắp, tuy nhiên cũng bởi thế nhưng buộc phải nhất sự cẩn trọng, bởi chỉ cần sai một số lẻ đã đem mang đến tổn thất rất lớn cho doanh nghiệp.
“Chị Cúc Hoa, chi phiếu này ghi lên sổ rứa nào đây?” Tôn cục cũng chính là kế toán cũng như cô hỏi.
bạn gái này new vào C.ty chưa lâu, hầu hết chuyện thường hỏi ý Hạ Cúc Hoa, cô đấy cũng đối mang Hạ Cúc Hoa thật sự chưa tàng tứ ý xấu gì, đối xử sở hữu cô thực kính trọng cũng như luôn mong mỏi học hỏi. Có một không hai mỗi sáng sớm đến công ty, mọi cộng Hạ Cúc Hoa phần lớn kiểm soát lại sổ sách về trương mục tiền chuyển bank một lần .
Thấy cô gật đầu, Tôn viên Nói: “Này, em nghĩ là là quan yếu nghi bỏ ra phiếu này lên sổ, còn tồn tại thuế hiện nay cần đi báo đúng không?”
“Đúng rồi.”
Đối có vấn đề Hạ Cúc Hoa không nói nhiều mang lại lắm, Tôn cục cũng tập mãi thành quen.
“Em bây giờ không còn vấn đề gì, đi mang đến báo thuế chũm.”
Hạ Cúc Hoa gật đầu, đem đống sổ sách vẫn tổng hợp từ trước, cô vốn tưởng lúc này vẫn có chút thời gian rỗi để đi báo thuế, dẫu vậy xem bên bàn còn một đống tài liệu chưa xử lý, lừng chừng mang lại khi nào mới dứt, cũng đành từ vứt gắng.
★ ★ ★
Thời gian chóng vánh trôi qua, đã đến thời điểm tan tần, chỉ thấy nhà bạn nhanh chóng xếp lại bàn làm việc, nguy cấp sẵn sàng ra về, cũng có một số người hướng cô xin chào hỏi, Hạ Cúc Hoa cũng báo cáo đáp lại. Mình hồ hết biết cô luôn là mọi người ra về sau cuối, bởi thế cũng không hỏi gì nhiều, một người rồi một gia đình rời đi.
phòng buôn bán dần dần yên tĩnh, chỉ từ lại mỗi Hạ Cúc Hoa đang cập nhật đống tài liệu.
hiện giờ chú Lý bảo đảm lấn sân vào, ông biết rõ một năm này , Hạ Cúc Hoa chưa làm việc mang lại chín giờ thì đang không ra về.
“Cô Hạ, cô lại tăng ca rồi, cứ đứng vững bởi thế, cảnh giác cơ thể lại chưa chống đỡ nổi mất, sớm muộn gì cũng bửa bệnh thì có tác dụng sao bây giờ.”
Hạ Cúc Hoa ngẩng đầu, đối mang ông mĩm cười, lại cúi đầu làm việc.
Chú Lý cũng quen song song với trầm mặc của cô, tự đem chiếc chìa khóa bỏ lên bàn.
“Tôi đang đóng tất cả cửa sổ nhìn ra ngoài, cô chỉ có khóa cửa chính nữa là ngừng, ngày mai phiền cô lại tới sớm một ít.”
“Cám ơn” Hạ Cúc Hoa hướng chú Lý đồng ý.
“Cô cũng đừng làm việc muộn quá, người vợ về nhà muộn thì buộc phải cẩn thận chút ít.” Chú Lý căn dặn.
Hạ Cúc Hoa lại đồng ý, mặc nhiên nói, “Tạm biệt!”
>> đọc thêm top Truyện đam mỹ h sm
Chú Lý lắc đầu thở nhiều năm, xoay người trong gia đình rời đi, “Tôi già rồi, thể lực chưa bằng trước kia, chỉ mong sao về sớm nhưng nghỉ ngơi mang lại khỏe. Cơ mà cô Hạ này, trung ương cô còn già hơn cả tôi, aiz!”
hầu hết vấn đề cứ trôi qua, Hạ Cúc Hoa đã làm việc từ thứ 2 đến thứ 6, buổi sáng sáu giờ rời giường đi làm cho, ban đêm chín giờ tan tầm, về nhà lại trực tiếp rửa mặt chải tóc, nắm áo ngủ, leo lên giường.
Một ngày của cô ý cứ Bởi vậy không đổi, cứ cũng như một bộ máy được lập trình sẵn, không phải chịu ngoại cảnh tác động.
Sáng thứ 7—–
Hạ Cúc Hoa không được sáu giờ đang mở mắt ra, vốn dĩ hằng ngày cô cũng chưa ngủ cho 5 tiếng. Cô xuống giường rửa mặt chải tóc, của cả vẫn cũng như củ chỉ là sớm hơn một ít, cũng như khác sở hữu dĩ vãng, cô làm phần đa các loại thức ăn.
với theo cả một hộp nước hoa quả, cũng như thực phẩm đang sẵn sàng chuẩn bị tốt cùng với một bó cúc rubi, vòng vo bên trên con đường đón chuyến xe buýt, cô lấn sân vào chiêu tập cục ở ngoại ô, tuyển mộ viên này ko phải là to, mỗi phần tuyển mộ cũng tương đối là bé dại, địa điểm này phân nữa là chôn cất gia đình chưa tất cả tiền.
mộ địa ở thành phó rất đắt đỏ, cô khuynh tẫn tất cả của cải tích góp mới cài được phần đất ở khu vực ngoại ô xa xăm này, lập yêu cầu ngột ngôi mộ nhỏ tuổi.
bên trên bia có dòng chữ Khủng “Con yêu Hạ Hiên đưa ra mộ”, và loại chữ nhỏ tuổi “Hạ Cúc Hoa lập” ở bên phải.
Chỉ thấy ở bên trên duy nhất bức hình, ảnh chụp một cậu bé chặng chừng sáu, bảy tuổi, khuôn bên mi thanh mục tú, vô cùng dễ nhìn, vẻ mặt tươi cười chọc mình yêu dấu.
Hạ Cúc Hoa lờ lững ngồi xổm xuống, mỉm cười nói: “Hiên Nhi, bà bầu mang đến thăm con này.”
Cô thất thần si ngốc ngồi chiêm ngưỡng hồi chậm, rồi bắt đầu lấy đồ ăn cùng hoa quả đặt ra bên trước, khi của cả vẫn chu tất, lại đem bó cúc tiến thưởng gặm vào bình.
Hiên Nhi của cô ấy thích thực phẩm cô nấu, thích nhất hoa cúc rubi, bởi lẽ vì nhỏ dại nhỏ nói tên cô là Cúc Hoa, là cái tên dễ nghe nhất của các nước khác, do đó hoa cúc cũng là loài một số loại hoa đẹp nhất trên đời. Cô còn nhớ rõ Hiên Nhi khi nói đa số cái này số đông cười hết sức vui vẻ.
Hạ Cúc Hoa ngồi ngay ngắn ở đấy, nhẹ nhàng vỗ về tấm bia đá, trong mắt chỉ có khuôn mặt tươi cười trong sáng của bé xíu con.
người mẹ, nhỏ đạt một trăm điểm nè!
người mẹ, con giống như tự ngồi xe buýt về ấy nha.
bà bầu, nhỏ nấu cơm trắng, cơ mà bị khê rồi, hì, lần sau con đã đổ Hơn nữa một chút.
Mẹ…..
Trong đầu Hạ Cúc Hoa của cả hầu hết là giương bên của Hạ Hiên, nhăn mày hay tươi mỉm cười, bên tai cũng chỉ nghe thấy từng tiếng nỉ non hay la hét của cu cậu.
mà lại đứa nhỏ đáng yêu của cô, giờ sẽ ở địa điểm đâu?
nhỏ nhắn nhỏ mất rồi, theo cái xe phóng Cấp Tốc đấy đi mất rồi, cho dù đang chỉ một tiếng phanh lớn vang lên, dẫu vậy không ngăn được cái xe đã bánh di chuyển, cái xe cứ vô tình đâm tới bên tí hon bé, huyết tươi lóa mắt nhuộm đỏ hồ hết vạch trắng qua con đường chiếm cho những người đi bộ. Tựa cũng như lệ của cô ý, tất yêu chấm dứt tuôn trào.
đến nay Hạ Cúc Hoa đang nhớ rõ lần rốt cục cô ôm lấy thân hình nhỏ bé của con bạn, đã từng lời gầy con nói sở hữu cô, đoạn kí ức ấy cứ lặp đi lặp lại để khắc sâu vào trí nhớ….
“Mẹ, nhỏ đau.” Thân hình nho nhỏ không hoàn thành run rẩy, Hạ Hiên ngỏ giọng rên rỉ, máu thì cứ theo miệng , hai mũi cùng lổ tai đỗ ra chưa hoàn thành.
“Mẹ, bé đau quá.”
Cô dường như có tác dụng sao bây giờ ? Cô chỉ nên vật gì hiện thời ? Bé cô đau nhưng mà cô bất lực còn đau gấp bội, nghe tiếng khóc rên rỉ tự cũng như từng gậy quật thẳng vào ngực cô, làm cho cô chẳng thể nào hít thở nổi.
Cô ấp ôm chặt bé, hai tay run run lau đi máu nóng bên trên khuôn mặt bé bỏng, thì thào nói: “Không đau, chưa đau, Hiên Nhi không đau.”
“Mẹ , mẹ…” Hạ Hiên vô lực kêu lên, khổ sở thiết yếu đựng lời.
“Mẹ bước này.” Hạ Cúc Hoa cảm giác phiên bản thân người trong gia đình cũng như bị xé ra có tác dụng hai nửa, lời nói cực nhọc gian nan thốt ra, “Mẹ, ở đây.”
“Mẹ, con…. Đau quá” Đôi mắt phệ tròn chú ý đến chặt rồi gợi mở,vẫn là đôi mắt sáng ngời cũng như ngày xưa, chỉ đơn giản là nó đã mất đi vẻ biến hóa linh động. Nhìn giương bên đầy nước mắt của chị em, Hạ Hiên vậy nở một nụ cười cợt, chỉ cần khổ sở làm nó vặn mất đi.
“Không đau, mẹ…con chưa đau, không…. Mong muốn khóc, bà mẹ, mẹ….. Mỉm cười bắt đầu đẹp nhất.”
“Được, mẹ chưa khóc” Hạ Cúc Hoa lung tung chuyển tay lau đi nước mắt xung quanh, miệng thì bán tí xíu bé, tuy nhiên xung quanh chỉ cần hoảng sợ, cô đang chỉ ra rằng đứa nhỏ chính là món đá quý trân quý nhưng mà ông trời cho cô, tuy thế giờ ông trời thấy rồi, ông không muốn nó ở cộng cô để Chịu đựng khổ, nhưng lại ông định mang gầy con của cô đi đâu?
“Mẹ, con mong muốn người mẹ ….cười” máu theo lỗ mũi chảy ra phổ thông hơn, giọng nói của Hạ Hiên càng lúc càng mỏng manh, tự đại dương như mỗi chữ bé dại nhỏ nên sử dụng trệt khí lực body.
“Được, người mẹ cười.” Hạ Cúc Hoa nói xong, liền nở một nụ cười so sở hữu khóc càng khó coi hơn, chỉ cần bên trên giương mặt đầy nước mắt lại sản xuất một bức ảnh động lòng thành viên.
“Mẹ, cười……….” Lời chứ còn chưa nói dứt, Hạ Hiên đang yên âm nhắm mắt, tay vô lực buông thỏng.
Hạ Cúc Hoa thở dốc, ôm chặt lấy con, cô cũng bất động đậy.
Cô lần chần chính bản thân đang nhìn con chuyên chú trong bao lâu, ban đêm ấy cô không ngủ, từng mảng kí ức về bé bỏng bé cũng như từng giọt từng giọt đong đầy.
Hạ Cúc Hoa bình tĩnh mang lại lạ thường, bởi vì Hạ Hiên cô chuẩn bị xống áo nhưng mà cậu nhỏ xíu thích nhất, cô tẩy sạch cơ thể nho nhỏ, cần đến khăn chùi sạch vết máu, từng bài toán từng việc cô cứ nhẹ nhàng cảnh giác làm từng chút một.
Về phần lễ tang đến Hạ Hiên, bởi vì cô cũng không bao gồm thân thích hay đồng đội gì, buộc phải những hàng xóm xung quang vẫn chú ý Hạ Hiên bự lên đầy đủ qua giúp một tay.
Vốn cô ước ao hỏa táng, bởi vì Hạ Cúc Hoa chưa ý muốn thân xác con mình bị ngoại vật cắn phá, cô ước ao mang tro cốt của con rãi xuống biển, nguyện mang lại bảo bối của cô ấy tan vào làn gió nhẹ bay đi. Nhưng phần lớn bạn già trong xóm bảo nhỏ Như vậy đã mất bắt buộc thổ táng thì hơn, có lại cũng nghĩ mang đến cô, sợ sau này mang đến một địa điểm để hình như tưởng nhớ về cánh mày râu cũng không có. Linh hồn bé bay về thiên con đường, thì thân xác kia hãy để lại để làm người cùng cô.
Trước mộ Hạ Hiên, Hạ Cúc Hoa đem phần đông món đồ chơi nhưng mà con trai thích nhất, quần áo, cũng hầu như đồ sẽ cần dùng qua, của cả hình ảnh chụp, kể cả đa số thiêu hủy.
Chỉ để lại một bức ảnh hai bà bầu bé chụp bình thường, khi đó họ thật vui vẻ, hình ảnh chụp đấy cũng tương tự như album trên bia kia khuôn mặt bé xíu tươi cười sáng lạn, đây cũng là kỉ vật duy nhất để bà mẹ cũng như cô lưu lại làm cho kỉ niệm. Còn sót lại nữa đó chính là phần đa kí ức vui vẻ có lợi đẹp nhất.
đã từng đêm lâu năm, đêm siêu dài, cô phân vân mọi người đã vượt qua phải làm sao.. Cô chưa tất cả ngủ , bởi lẽ vì cô biết đây ko phải một giấc mộng, sau khi tỉnh dậy, vẫn không có chức năng nghe thấy đồng âm thanh thúy của Đấng mày râu vẫn la hét Call cô.
Cô không có gì khóc nữa, cô cứ cũng như bình bình nhưng sống, chỉ đơn giản là hơn vài phần trầm mặc, cùng với dĩ vãng cũng không rành mạch là mấy.
>> tìm hiểu thêm Truyện ngôn tình ngược