Review truyện tình yêu bên trái

0

Hách da Tuấn, một đàn ông công tử luôn hách bệnh, chỉ biết quát tháo thành viên gia đình khác, chưa coi ai ra gì, bao giờ cũng chỉ thích phá phách tuy thế từ khi gặp gỡ Trình da Mỹ – một người con gái “hết sức bình thường” đã từng đổi khác cả cuộc đời anh.

Ra mắt truyện mối tình phía trái

Tác giả: Liên trung khu
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện ái tình phía trái

Tiếng chuông điện thoại di động rộn rã vang lên, Trình da Mỹ ngẩn người nhà chú ý hiện ra bên trên hình nền, cơ biển chưa dám động, trong lòng bàn tay cũng như duy nhất cơn địa chấn rung gửi, ẩm đẫm những giọt mồ hôi lạnh buốt. Cô chuyển mắt nhìn mẫu đồng biển bên trên tường, sẽ mười giờ rồi, điện thoại vẫn đổ chuông. Âm hưởng của không ít thanh âm cứ vang mãi, không chịu xong lại, giống như nhỏ chim bị thương cứ gào lên khắc khoải. Cô ấn phím nhận cuộc điện thoại tư vấn, rồi từ trong đáy cổ họng đựng tiếng: “A lô”.

Đối phương chẳng phải công bố.

“Hách gia Tuấn, là anh buộc phải không?” Cô gắng hỏi.

Ở phía đối phương, khôn cùng chậm sau bắt đầu nhẹ nhàng “Ừ” lên một tiếng.

Cô cười hết cỡ: “Anh nửa đêm nửa hôm Hotline điện thoại mang lại gồm vấn đề gì vậy?”

“Anh đề xuất đính hôn rồi.” Giọng anh trầm trầm, lộ rõ vẻ khàn khàn. Cô hơi bất ngờ, tựa đại dương cũng như vừa tỉnh giấc từ trong mộng, hoảng hốt nói: “Vậy thì chúc mừng anh”.

Anh trầm mặc, một lúc sau new chậm rì rì hỏi: “Trong tư năm đại học, thực sự đã bao giờ em thích anh chưa?”. Cô vậy sức thay chặt chiếc điện thoại, sợ như chỉ khẽ buông tay, điện thoại sẽ rơi xuống đất, cô cười cợt dẫu vậy trong mắt một ít buồn đau thoáng hiện qua: “Anh chính xác là đồ ngốc, tất nhiên là chưa rồi”.

Anh “H…ừ…” một tiếng, chủ ý cầm lại âm cuối. Cô giọng điệu nhẹ nhàng: “Đến lúc đó em làm phù dâu đến anh nhé”.

“Nhưng….anh thích em”. Giọng điệu của anh ý đã hệt cũng như mấy năm trước, cô mỉm cười mượn cớ: “Đương nhiên rồi, tất cả chúng ta là bằng hữu mà lại, anh làm cho sao nhưng không thích em được cơ chứ”. Anh chẳng nói lời nào, một lúc sau, ở đầu điện thoại bên đó chỉ truyền đến đa số tiếng tút tút. Tiếng tút tút kia dần dần hạ xuống, trước mắt cô khung cảnh hình như trong cửa hàng rượu, chỗ nào cũng đèn blue đèn đỏ chớp nháy, khắp chỗ chan chứa nam nữ giới tú, music mở đến đỉnh điểm, thanh âm to quá mức khiến con người váng hết cả đầu, đau nhức.

Cô tắt đèn, rúc vào trong chăn, vắt cười, tuy nhiên chưa biết tại sao, mắt bỗng nhiên ướt sũng, tựa đại dương cũng như lệ hy vọng tuôn trào. Dòng chăn mỏng nhẹ cực kì nhưng sao cô cảm nhận nó chắc là ngàn cân nặng thế, cạnh tranh đè xuống thành viên gia đình cô, mang đến ngay cả hít thở cũng trở nên nặng nề. Đầy đủ ngón tay của cô ý thay sức bấu chặt lấy dòng chăn, dẫu vậy nước mắt không kìm được nữa, vội vàng tuôn rơi. Vốn cho rằng, chắc là quên đi, nhất định có lẽ quên tất cả.

nhưng lại kể cả, quen cùng cho mức đáng sợ như nắm này.

… …

Cô mơ màng quay trở về cuộc đời học, trên sân vận động đa số người, anh đứng trên đài, trước mẫu microphone lớn tiếng nói: “Trình gia Mỹ, anh thích em, làm cho nữ giới của anh ấy dành được không?” bao nhiêu ánh mắt đổ dồn lên các bạn cô, cô ngẩn các bạn như kê gỗ, sẽ ngóng để phản ứng lại, dẫu vậy anh vẫn đứng trước mặt cô, nói: “Anh thích em, làm cho bạn nữ của anh nhé”.

Phản ứng bước đầu của cô ý là thưởng mang lại anh một quả đấm, sau ấy mở to mắt, giận hung nói: “Anh nói lại một lần nữa xem nào!”

Anh nói lại tiếng càng lớn cũng như dõng dạc hơn: “Anh thích em, anh thật sự thích em”.

Cô chế tạo ra cụ sẵn sàng chuẩn bị làm tiếp đánh mang lại anh cái nữa.

Anh vội xua tay liên tiếp: “Anh nói đùa thôi, thành viên bằng hữu, đừng giận nữa. Chỉ đơn giản là nhận thấy em chẳng có ai theo đuổi, yêu cầu yên ủi con tim bị thương tổn của em một chút thôi mà lại. Đừng bao gồm cơ mà tưởng thật là anh thích em đấy nha, thực là oan uổng”.

Cô thủ công lạnh buốt, nghiến chặt răng “hừ” một tiếng. Anh vội vã an ủi: “Đừng tất cả bi đát, mất cả vui. Chỉ là đùa một ít thôi mà. Em cũng thật là….cho dù là cao thủ Taekwondo, thì cũng đừng túm anh làm cho tấm bia chứ”.

Cô giận phừng phừng nói: “Không chọn anh, thì tìm ai?”

Anh chớp nhoáng mỉm cười: “Tìm hòa thượng Thiếu Lâm Tự, đồ ngốc ạ”

“Đáng chết!”. Cô có được một chân phi thẳng mang lại vị trí anh, anh vội vàng xua tay nói: “Em đừng cũng như rứa, anh không nói nữa, thực là không nói nữa”. Cô giơ tay lên, anh hai tay ôm lấy đầu, cô nhịn không được đựng tiếng mỉm cười thật phệ, bây chừ xung quanh anh lộ rõ vẻ khoái chí đối có Các bạn nam bao phủ nói: “Ta vẫn nói là đang khiến mang lại cô đó cười cợt được mà, mau cố kỉnh tiền lại đây.”…

>> tham khảo thêm chuyên mục truyện Ngôn tình cao h

đa số kí ức đấy như một cảnh phim, lờ lững chậm diễn ra trước mắt. Mấy năm gần đây, cô luôn nghĩ, nếu duy nhất ngày nào đấy, anh lại nói với cô một câu: Anh chắc rằng thích em. Lúc ấy cô đã làm cho gì nhỉ? Sẽ cần đến vô cùng chấp nhận, hay lại cầm tay làm tiếp tặng ngay đến anh một quyền cũng như trước đây? Cô nghĩ, cô chắc chắn đã gật đầu đồng ý, liên tục đồng ý, gật đến lúc nào anh bắt gặp bắt đầu thôi. Tuy nhiên…anh đã phân trần số đông lần, còn cô thì hết lần này mang đến lần khác đang đánh mất đi đều cơ hội đó.

có thể anh chưa thật sự thích cô, theo lời anh nói: “Anh chỉ là chơi một ít cơ mà thôi, em đừng bao gồm nghĩ sẽ là thật nhé!”

Hết lần này mang đến lần khác anh các nói Như vậy. Hết lần này cho lần khác, cô những cự tuyệt cũng như vậy!

Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, cô đang gối đầu trên gối, gửi tay với chiếc Smartphone, quan sát ảnh nền hiển thị, trong lòng bất chợt duy nhất tia mong muốn mong chờ cũng như thiêu đốt. Tiếng của cô ấy cực kì yên tâm, vừa cười cợt vừa hỏi: “Hách da Tuấn, anh làm gì nhưng rầm rĩ núm, không ao ước để người nhà khác ngủ sao? Sẽ hơn nửa đêm rồi nhưng mà sao hotline điện thoại liên tục vậy?”

“Anh thật sự thích em!”. Anh nói một biện pháp giản đơn và phân minh, cô body toàn thân tự dưng run rẩy, hơi thở có chỗ gấp gáp hơn, mạnh dạn đồng ý. Cô định mở miệng nói, bất chợt ở đầu điện thoại bên kia truyền đến một giọng cười rất là nồng nhiệt: “Trình gia Mỹ, lại khiến em lay động rồi sao? Em đừng tưởng rằng là anh sống động nhé. Anh chưa từng chân thực, em biết rồi đấy”.

“Chết đi”. Cô nghiến chặt hai hàm răng, dùng hết sức ném dế yêu qua khung cửa sổ. Nổi giận ngùn ngụt, nên một lúc lâu sau mới định thần trở lại, chạy ra bên cửa sổ nhìn ra ngoài, kêu lên: “Điện thoại của tôi!”. Cô nổi giận mang đến nỗi giậm chân giậm cẳng: “Trứng rùa thối, đừng để chúng tôi bắt gặp mặt anh, còn nếu như không tôi nhất định đang khiến anh sống được chết không xong”.

Điện thoại ở trong phòng khách lại liên tục đổ chuông, cô lao thẳng ra, cầm cố ống nghe lên nói: “Hách da Tuấn, bắt đền điện thoại đến em”.

“Được thôi, em mang lại bên anh đi, ở cộng anh một tháng, anh đã đền cho em, còn đích thân gửi em đi cài nữa”.

“Tiền không hề là tất cả”.

“Đúng, tiền ko phải là của cả, nhưng mà chưa có tiền thì xác xắn chưa thể”.

“Chết đi.” Cô giận đùng đùng, gác điện thoại, điên thoại lại cầm lại đổ chuông. Cô nắm lên, hét to: “Có chuyện gì mai gặp rồi nói!”

“Ngày mai anh bắt buộc đi làm”.

“Đồ ngốc, đi làm cho thì cũng cần phải nạp năng lượng cơm chứ”.

“Ừ, cầm cố thì ngày mai anh đến đón em”.

“Tạm biệt!”, cô chẳng chút băn khoăn cúp máy mẫu rụp, ngẩn người trong gia đình một lúc, cuối cùng nhịn cảm thấy không được cười khì khì.

Ngày hôm sau, gia Mĩ thay mở to mắt để đi mang đến văn phòng và công sở công cụ sư, bạn làm cùng bắt gặp cô, chỉ thân tình hỏi về tối qua làm cho gì cố gắng, cô vừa nghe thấy lời này, sắc mặt tự dưng thay đổi, lắc đầu nguầy nguậy, thẳng thừng nói: “Có làm cho gì đâu, đừng bao gồm nhưng nghĩ linh tinh”.

“Theo tin new nhất cảm nhận, công tử Hách da Tuấn của công ty lớn Hách Thị cùng một người hùng thiên kim cần thiết trong cơ quan chỉ đạo của chính phủ sắp đến đính hôn”. Bạn làm cùng cố tờ báo ầm ĩ đi quá. Cô vội chiếm lấy tờ báo, ánh mắt trừng trừng vào các loại chữ.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!
>> bài viết liên quan phân mục Truyện ngôn tình ngược

Leave A Reply

Your email address will not be published.