Review truyện Bá Đạo Yêu Em

0

Ngay từ lúc em còn ngây thơ ngần ngừ, bên tôi đã thích em rồi. Có lẽ rằng, sự thu hút chúng tôi bước đầu tiên đó chính là hiệ tượng xinh tươi của em. Cơ mà chính sự đầm ấm, duyên dáng nên em vẫn chú ý, hấp dẫn chúng tôi.

Giới thiệu truyện Bá đạo yêu em

Tác giả: Lý chiêu tập Tịch
Thể loại: ngôn tình sủng, Truyện sắc

Trích đoạn truyện Bá Đạo Yêu Em

vị trí này chính là thị trấn nhỏ nằm gần vùng biên giới Vân Nam.

cảnh đường phố eo hẹp, khu quần chúng sở hữu hồ hết bờ tường ngói loang lổ chắp vá, cùng những bảng hiệu liên can tạp hóa mọc hàng hàng um tùm nhau, trên phố thì cứ đi vài Cách là bắt gặp đá xanh hóa học đống nằm bề bộn, thỉnh thoảng còn trông thấy vài căn gác được xây bằng màn ốp gỗ đỏ đỏ tiến thưởng kim cương.

Thanh Hà ở vị trí này đang hơn nửa năm.

nhà cô nằm cạnh mép một bên bờ sông, tại chính giữa là cống phẩm chuông black color, hộ gia đình sở hữu bốn vách tường màu trắng, ván cửa được sơn bằng các lớp sơn màu đỏ, trông siêu sinh rượu cồn vui mắt. Đối diện con sông nhỏ dại là số đông hàng cây hòe cao ngất ngư với nhiều cành nhánh rủ gần kề mặt dòng sông, mùa này sẽ vào thời kỳ lá rụng, từng phiến lá úa kim cương in hình chao lượn dập dờn xung quanh nước.

hôm nay là thứ Bảy, vốn cô được ở căn nhà nghỉ ngơi không đề nghị ra kế bên, dẫu vậy bởi chuyện kia nhưng mà trời vừa sáng cô đã phải rời giường.

Ngồi trên đò một lát rồi đỗ lại ở bến đò cạnh cái kênh ngay cạnh chợ. Băng qua khỏi đầu cầu là mang lại đoạn hành lang chạy bộ, một bên bờ sông là thành cầu thang gỗ được va trổ khắc hoa, bên phải chính là dãy cửa hàng cóc bán đồ ẩm thực ăn uống nằm ngay cạnh nhau nối lâu năm uốn lượn, hiện vẫn chỉ một số tiệm đã kéo cửa ngõ xếp xình xịch để sẵn sàng khai trương mua sắm.

>>Coi thêm thể loại truyện ngôn tình sủng

Sau khi lên bờ, cô nạm Địa Chỉ chỗ cần đến phân tích xem bắt buộc đi đường nào.

Ông công ty bán mì bốc ráng mì sợi vừa cán dứt bỏ trên bàn hỏi, “Ngài giáo Thanh Hà, cô cài mì hả?”

Ở thị trấn bé dại giáp vùng biên cương như vị trí này người trong gia đình gồm học thức cực hiếm. Bởi Vậy nên một giáo sư trung học như Thanh Hà cũng sẽ được xưng là ngài giáo.

Thanh Hà mỉm cười lắc đầu sở hữu ông ta rồi bước vào một con hẻm vắng vẻ cạnh quán mì. Đêm qua mưa Khủng cộng thêm mặt đường sá đầy rêu blue nên bề mặt của đường hơi trơn và ẩm mốc, đi về phía trước vài Bước qua bổ xung mấy hàng cây nữa thì bên phải xuất hiện một vách tường mang cánh cửa được làm bằng gỗ.

Thanh Hà lừng chừng một lúc rốt cuộc chính thức quyết định gõ cửa. Phải đợi bổ xung một lúc chậm cửa ngõ bắt đầu được bật mí.

Đứng giữa ngưỡng cửa ngõ chính là thiếu niên dáng tổ ấm cao bé, mặc áo ngắn tay cổ hình trái tim black color bó liền kề thành viên gia đình làm tính năng hot lồng ngực mạnh cường tráng. Sắc mặt cậu ta hơi tái, da dẻ cứ cũng như quanh năm chôn vùi trong sương tuyết không thấy ánh bên trời thay, chú ý lành lạnh không bao gồm chút ấm áp nào. Vẻ bên chuyên sâu khó đoán đi cùng rất cặp chân mày hếch cao, đôi bé ngươi đặc biệt Black nhánh thâm sâu, gương mặt minh bạch tái nhợt cơ mà mang nét sắc sảo kỳ lạ phức tạp, tựa cũng như dòng sông núi nước non xinh tươi giữa bóng chiều tà hoàng hôn.

Đây thật chính là thiếu niên mới chỉ mười mấy tuổi ư? Bởi lẽ vì Thanh Hà đề xuất cụ ngẩng cổ lên để nhìn cậu ta.

Tuy rằng đã nhận thức thấy qua hình của cậu ta trước đó lúc ở trường học cơ mà Thanh Hà vẫn có hơi bất thình lình. Khuân mặt này quả thật hình như khiến thành viên khác phái say mê quên cả lối về, thảo hèn mấy phụ nữ thiếu nữ sinh trong trường bao giờ cũng đàm luận về cậu ta, cứ đến giờ nghỉ giải lao là chụm năm chụm cha lại rù rì líu ríu chưa ngớt. Nhưng kể từ khi cô bước đầu nhận dạy lớp cậu ta thì không thấy cậu lên lớp học tiết nào cả.

“Xin kính chào, tôi là…”

“Cô giáo Thanh Hà?” Cậu thiếu niên bật cười đồng thời chóng vánh lia mắt nhìn cô từ trên xuống bên dưới, rồi new lùi lại vài Bước vươn tay ra mời cô vào căn nhà, “Em linh cảm cô.”

“Em biết tôi?” Đổi lại Thanh Hà thấy bất ngờ bởi vì cô vẫn chưa ưng thuận gặp cậu thiếu niên trước mắt này.

>> Đọc thêm Truyện tranh ngôn tình có thịt

Bạch Nhất Ngạn nói, “Cô là thầy giáo vừa dễ thương lại thêm học thức cao nhất trường bầy em, từ phương xa mang đến hồi năm ngoái. Mấy bàn sinh hoạt gồm nhắc mang em phải em new nhớ kỹ vì vậy.”

Thanh Hà hoảng sợ cúi đầu, vô tình để rơi vài sợi tóc rủ xuống vai.

Sau khi vào cửa bắt đầu thấy biệt thự bên phía trong rất lớn, bên trên báo giá treo hàng loạt dãy bắp ngô, bên trên bàn còn đang ngâm đống quần áo trong nước bột giặt. Thanh Hà liếc mắt nhìn rồi dịu dàng hỏi, “Em ở một nhà bạn sao?”

Bạch Nhất Ngạn bình thản đồng ý, nhảy thoắt lại ghế quơ đống ăn mặc quần áo ủ ấp gọn trong tay. Động tác cử chỉ cực kỳ nhanh chóng làm cho cô hoa cả mắt.

trước khi cho, cô vốn định gặp mặt bố mẹ cậu ta để truyện trò. Giờ như cầm cố này, có tác dụng cô do dự yêu cầu mở lời phải làm gì.

“Cô giáo khát nước không? Vào uống chén ăn cơm nước nhé.”

Thanh Hà băn khoăn một hồi rồi cũng theo cậu ta vào trong. Từ lúc khai trương mang đến ngày nay thái độ của cậu ta đầy đủ cực kỳ trung thực hiền hòa, điều đấy có chỗ ko kể dự đoán của cô. Cô vốn nghĩ, học sinh biệt lập lúc nào cũng trốn học như chũm chắc chắn đang rất khó chữa trị, trong lòng đang nghĩ sẵn đủ nhiều lời lẽ nhỏ tuổi nhẹ để khuyên răn, tuy vậy bây giờ cô lại thêm cảm nghĩ bất lực mất phương hướng.
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Leave A Reply

Your email address will not be published.