Nhận xét truyện Hải đường Hoa Lệ
Cô cũng như anh tự nhiên gặp gỡ nhau lúc mười tuổi. Cô yêu anh, yêu đến mù quáng, dù mang lại tất cả bị anh lạnh lùng, xua đuổi vẫn nhất định dính lấy anh.
Ra mắt truyện Hải mặt đường hoa lệ
Tác giả: Dư Lạc Thuần
Thể loại: Ngôn tình trọng sinh
Trích đoạn truyện Hải mặt đường hoa lệ
Đôi mắt nheo lại, cướp khẽ vài chiếc sau đó từ từ gợi mở, sau lớp sương mỏng là trần nhà màu trắng. Cô gái trên giường bệnh, mắt đảo một lượt, tình cờ phát ra hai giọng nói “Đường nhi, con đường nhi, con tỉnh rồi sao, bao gồm khám phá ta không?”
“Bà bình thản lại, Hải mặt đường nó vừa mới tỉnh, đừng làm cho ồn.” các giọng nói thứ hai trầm hơn xen chút khàn khàn.
Lâm Hải mặt đường nhìn rõ hai gia đình trước mặt, là hai phi tần ông chồng Tiệp gia. Cô tự hỏi sao các bạn lại ở đây? Tiệp Minh chạy ra không tính Hotline Bác Sỹ, còn bà thì đỡ cô ngồi dậy, bà đau xót quan sát cô khóe mắt ửng đỏ “Thế nào? Nói ta nghe, bé thấy nạm nào rồi?”
Lâm Hải mặt đường đựng tiếng “Con…. Sao lại ở đây?”
Cô nhớ là cô mong anh gửi về ngôi nhà, anh không đồng ý đề xuất đã đuổi theo, đúng lúc xe cài từ trong ngõ hẻm gần đó chạy ra đưa vào cô. Lâm Hải con đường nhíu mày Để ý đến, dẫu vậy chẳng phải cô đã bị tiêu diệt rồi sao, còn lơ lững giữa không trung bố ngày.

Tiệp cu li nhân lau nước mắt, thế lấy tay cô, giọng gồm vài phần oán trách “Con nhỏ xíu này, tất cả biết, xém chút nữa là xảy ra chuyện? Nếu bé tất cả chuyện gì thì sao ta ăn uống nói sở hữu ba má bé ở hoàng tuyền đây?”
“Mẹ, Hải đường vừa tỉnh lại, bắt buộc để mang lại cậu đó nghỉ ngơi.” Lâm Hải mặt đường ngạc nhiên quay về phía gia đình vừa thông báo. Cô ngẩn người nhà khi thấy anh ngồi cạnh giường, đã mẫu mã phong độ, to lớn, bóng nhoáng, chỉ cần anh trẻ hơn so mang lúc nào hết. Thấy bản thân bị chú ý chăm chắm, Tiệp Tích Ngôn nhíu mày “Mặt tớ dính gì sao?”
Liếc quan sát dòng áo sơ mi trắng của anh ý, không khỏi ngạc nhiên khi thấy thấy phù hiệu ghi Tiệp Tích Ngôn, lớp 12. Lâm Hải đường đầu óc rối bời, cô níu tay bà, hỏi “Bây giờ…. Là ngày mấy, năm mấy thế mẹ?”
Tiệp phu nhân tuy phức tạp, nhưng đã hướng dẫn cô “Bây giờ là tháng hai năm 2013. Bé hỏi có tác dụng gì?”
dễ thường cô đang trùng sinh lại chín năm trước?! Lâm Hải con đường chưa tin vào phần nhiều gì thành viên gia đình vừa nghe, cô tách biệt là đã 27 tuổi. Sao lại xảy ra cũng như vậy?
Tiệp Tích Ngôn thấy mặt cô trắng bệch, anh đứng dậy nói “Cậu chưa khỏe sao? Ngóng chút, cha tớ đã Gọi Bác Sỹ rồi.”
>> đọc thêm Truyện sắc
Đúng lúc, ba của anh ý cộng Bác Sỹ bước vào, cô ngồi yên để BS khám, ông ghi vào tờ giấy rồi cười cợt “Tuy bạn nữ hôn mê chậm mà lại hiện giờ sẽ ổn, chỉ việc nằm nghỉ vài ngày có vẻ xuất viện, nếu bao gồm việc gì thì yêu cầu báo hiệu mang bên tôi.”
“Cảm ơn bác sĩ.” Tiệp da đồng ý chào, ông đi cho mặt giường, lo lắng nhìn cô “Hải con đường, nếu thấy trong người nhà bất thường, buộc phải nói ta biết.”
“Vâng.”
Lâm Hải đường nghi hoặc, đây được thường gọi là tình tiết trùng sinh thường có mặt trên thị trường trong tiểu thuyết sao, giống như xem đây chính là ban đầu mới của cô. Mười tuổi, bố mẹ bị tai nạn mệnh chung, cô được Tiệp gia nhận nuôi vày hai mặt bao gồm mối quan hệ chất lượng không quá tồi. Năm mười lăm tuổi Lâm Hải đường đang yêu anh, yêu hết sức sâu đậm. Sử dụng gần như âm mưu để đạt được sự nhiệt tình của anh ấy. Nghĩ lại những công cuộc trong quá khứ, Lâm Hải con đường cảm thấy thật khinh bỉ phiên bản thân. Cô sau cuối vì chưng sao lại u mê cho cầm.
Cô tự nhủ rằng, không đủ yêu anh, mối tình kiếp trước chưa thành, hà cớ gì buộc phải bịn rịn tận kiếp sau. Cô còn nhớ, bởi vì anh nhưng mà từ quăng quật ước mơ của mình, chạy theo anh mang đến đại học, khiến anh rất là ghét bỏ. Anh do vậy nhưng mà trước bên cô, ân ái sở hữu thành viên nữ giới khác khiến cô ấm ức, làm cho đủ hầu như chuyện để dằn mặt cô ta. Bây chừ cô trùng sinh lại năm mười tám, là đàn bà sinh trung học phổ thông..
Lâm Hải đường cười cợt nhạt, cô vẫn bước đầu lại. Hàng đầu là đứng đúng vị thế kẻ ăn nhờ nhà nhà bạn khác của bản thân mình, đừng tham lam chỉ chiếm giữ thứ không cùng về phiên bản thân.
bom tấn xây dựng vang lên, Lâm Hải mặt đường vội kéo chăn giả vờ ngủ. Gia đình bạn vừa đặt chân vào đặt cặp lồng hai tầng trên bàn, kéo số ghế xuống. Im lặng một lúc chậm, khiến tim cô đập thình thịch, mùi hương thanh lạnh tỏa ra, cô biết là anh, cũng chính vì thế bắt đầu giả vờ ngủ. Âm lượng trì trệ dần vang lên, phá bỏ không khí tĩnh lặng “Cậu định giả vờ ngủ cho khi nào.”
Lâm Hải con đường bất ngờ, cũng không quay lại chú ý anh. Tiệp Tích Ngôn nói tiếp “Cứ coi như là cậu đã ngủ đi. Lâm Hải mặt đường, bà mẹ bảo tớ sở hữu cháo mang đến cho cậu. Xem thêm, tớ vẫn chép bài xích giúp cậu rồi. Từ lúc tỉnh dậy, cậu cực kỳ lạ, sao cứ tránh né tớ, có vẻ hết sức sợ?!” Thở dài một hơi, anh đứng lên, nghe thấy tiếng đóng cửa ngõ Lâm Hải đường bắt đầu ngồi dậy, chú ý không khí tối Đen, cô sợ đặc biệt là lúc cơ sở y tế về đêm , vừa yên lặng lại đáng sợ, Lâm Hải con đường vốn bị quáng chơi kém, cần chưa nhận thấy gì bên trước, buộc phải tậu con đường để đèn sáng. Vô tình bị hụt chân khiến cô xém chút bị ngã, cuốn theo cây kim truyền nước ở tay bị lệch, tay cô truyền lên cơn đau nhức.
“Rõ ràng cậu đâu ngủ.” Một cánh tay vươn ra, đỡ cô ngồi trên giường. Tiệp Tích Ngôn xoay thành viên để đèn sáng.
Lâm Hải đường ngẩn ngơ nhìn anh, lại cúi bên xuống, quan sát bàn tay rỉ vài giọt màu bé dại, nhanh chóng lau đi, cô nằm xuống giường, chưa khuyên bảo anh.Tiệp Tích Ngôn đi ra sopha nằm xuống, từ tốn nói “Mẹ bảo tớ đến đây xem chừng cậu.” Rồi xoay thành viên gia đình vào trong. Tuy anh không thể ngủ nhưng mà chưa tắt đèn cơ mà vì chưng cô cần đành Chịu đựng.
Lâm Hải mặt đường im lặng, cô bò dậy, kiếm điện thoại, mở đèn pin lên trước, bắt đầu tắt đèn. Cô chưa ao ước gây bất tiện mang lại anh…
Tiệp Tích Ngôn xoay sang nhìn cô, bóng hình bé xíu xác định vào ánh đèn nhỏ để trở về giường, anh đặt chân vào, ngăn ngang trước bên Lâm Hải đường “Tắt đèn có tác dụng gì? Mở lên đi.”
Lâm Hải con đường không lý giải, nép sang ở bên phải, lại bị ngăn, chưa hiểu vì sao, bây giờ anh rất có hứng thú truyện trò sở hữu cô “Lâm Hải con đường, cậu làm cho sao thế?”
đọc thêm phân mục Truyện ngôn tình ngược