Nhận xét truyện Giam cầm Nhân Tính
Thật sâu trong lòng anh làm hồ hết chuyện là mong muốn em nên cảm nhận ân hận đối có gần như câu hỏi em đã làm
Trình làng truyện Giam cầm nhân tính
Tác giả: Ái Giảng Đồng Thoại núm Sự
Thể loại: đam mỹ ngược
Trích đoạn truyện Giam nỗ lực nhân tính
âm lượng cửa ngõ bị bán ra, khó khăn nhưng không phải chói tai. Bạch Thiệu Lan cần đến sức nâng mí mắt lên, ánh nắng đột lóe qua khe cửa rồi biệt tăm. Bao bọc về tối black, ánh nhìn mông lung nặng nề Chịu đựng, qua một lúc chậm thì chắc là nhìn thấy một cái bóng mơ hồ.
cảm xúc bí bách kéo tới, cậu nhấc mắt lên, bắt gặp một dáng mình cao lớn ám muội.
“Anh là… Ai?” Cổ tay bị dây thừng trói chặt, chân cũng quan trọng nhúc nhắc. Cậu bối rối, gắng nhớ lại gần như gì đã xảy ra trước đấy.
cửa hàng bar, ánh đèn, dáng người nhà khiêu vũ nóng rộp, một không khí ướt át. Cậu loạng choạng Bước bật dậy khỏi cửa, nhìn có thể còn sẽ ấp ôm ai đấy trong ngực, định bụng về nhà nạp năng lượng một bữa no nê. Đi tới khúc quanh…
Đúng! Là loại khúc quanh đó! Đi tới mẫu khúc quanh đó cậu bị con người đánh lén, miệng bị bịt lại, phút chốc sau mắt liền buổi tối sầm lại, băn khoăn gì nữa.
“Anh muốn làm gì? Bắt cóc?” Bạch Thiệu Lan đợi cho bản thân tỉnh táo bị cắn lại rồi thương thuyết cùng kẻ bắt cóc, “Anh biết tôi là ai, đúng không? Anh hàng đầu đừng chấn thương nhẹ chúng tôi, mong muốn bao lăm tiền chúng tôi Có thể mang đến anh!”
Bắt cóc cậu, nguyên cớ bình thường nhất chính là vì tiền. Da cảnh ưu tú, công tử nhà giàu, trụy lạc trác chôn cất, ngỗ ngược, cộng thêm chấp nệ, không tất cả chừng đỗi. Bắt cóc cậu để kiếm tiền là việc làm dễ dàng nhất.
bao bọc u tối, cậu quan yếu thấy rõ được mặt mũi của anh ý ta, nhưng mà Bạch Thiệu Lan nghe được tiếng anh ta cười nhẹ, giọng nói nặng nề mơ biển, tất cả chút kinh thường, “Nhưng tôi không mong muốn tiền.”
>>> Mời bạn đọc thêm thể loại Truyện anime
Bạch Thiệu Lan ngửi được mùi lớp bụi trên mặt đất, bao bọc đen kịt trống rỗng, thiên nhiên nhận thấy bóng dáng một vài đồ vật, khiến mang đến cậu nghĩ mang lại vị trí giam núm kinh khủng nhất – kho hàng bỏ phí.
“Anh mong mỏi chiếc gì? Bất kể anh muốn thứ gì chúng tôi Có thể đến anh, bạn nên bình tâm lại ngồi chuyện trò đã đạt được không?” Bạch Thiệu Lan cố nhớ lại, Bên cạnh đó cậu chưa một lần nghe qua giọng nói của bệnh nhân cánh mày râu này, bất quá cậu có quá cụm kẻ thù, cho bản thân cũng chưa nhớ hết, câu hỏi bắt buộc có tác dụng trước mắt là đề nghị bảo toàn tính mạng sẽ.
“… Thật?” Anh ta hỏi, “Tôi ao ước gì cậu Có thể cho?”
“Dĩ nhiên! Anh bắt cóc tôi, chắc hẳn cũng biết, chúng tôi có tương đối nhiều tiền, bất luận anh ước ao gì, chỉ cần có chẳng phải số đông thứ không thực tế, bên tôi đầy đủ dường như cho những người mua được!”
Anh ta im lặng.
Bạch Thiệu Lan tưởng rằng anh ta động lòng, cậu cụ áp dụng nhịp tim điên loạn, sự run rẩy sợ hãi của chính mình, đứng vững dẫn dụ: “Tôi sẽ chưa báo cảnh sát, tôi đảm bảo! Bên tôi đã coi của cả như một cơn mơ, chúng tôi còn giống như phối hợp sở hữu anh để call điện cho tất cả mọi người chúng tôi, anh thấy do đó có được không?”
hiện nay, yếu tố quan trọng nhất là đánh lừa cũng như xoa dịu. Theo tính bí quyết của Bạch thiếu da, một khi đang thoát ra kế bên chẳng những đang Gọi công an ngoài ra đánh gãy bốn đưa ra, để cho anh ta đau mang đến mức sống cũng không được nhưng mà bị tiêu diệt cũng chưa xong. Tuy vậy bây giờ cậu đề xuất ngụy trang thành cát, thành thỏ, thành hết thảy các con vật điềm đạm cute vô hại.
Anh ta đi lại, ngồi xổm trước mọi người cậu, cậu ngửi nhìn thấy một mùi nước hoa mờ nhạt, bóng tối khiến cho các tính chất cùng bề mặt anh ta mơ đại dương tuy nhiên cũng nhìn thấy được quan tâm con đường nét khuôn bên.
“Cậu vô cùng tự tin rằng bên tôi vẫn thả cậu?” tiếng nói có chút không kiên nhẫn, ngay sau đấy, cằm của Bạch Thiệu Lan bị một bàn tay siết chặt nâng khuôn mặt cậu lên. “Tôi nói, chúng tôi chưa ước ao tiền.”
Hô hấp của Bạch Thiệu Lan biến thành dồn dập, anh ta hỉ nộ vô thường, không hề mong muốn tiền, riêng tính năng này thôi đang khiến cho cậu cảm nhận khó giải quyết.
chưa ao ước tiền chắc chắn là bởi không được cụm tiền nhỉ? Cậu vừa chuẩn bị mở miệng nói ra một số lượng trên trời để chuộc chính bản thân, tự dưng trôi dạt bàn tay của anh ta đang vận chuyển xuống, chạy dọc theo con đường cong của cằm rồi đến cổ, lông tơ toàn thân cậu bị chất kích thích.
“Anh! Anh làm gì!” Cậu cố gắng giãy giụa, cảm thấy bực tức khi bị xúc phạm cùng lúc dâng lên cảm giác sợ hãi, cậu chưa dám tưởng tượng đến bài toán anh ta tất cả ý định ấy sở hữu cậu.
“Chờ một chút! Anh tỉnh apple lại đã! Bên tôi là bọn ông! Chúng tôi thích phụ nữ!” Cậu số đông hét lên.
ngoài ra, bàn tay kia chưa dừng lại, mà thậm chí còn vòng ra áp tiếp giáp lưng cậu, không cho phép cậu kháng cự.
“Tôi biết”. Anh ta nói, “Cậu nói vật gì cũng hầu như đến chúng tôi được, bên tôi không ao ước bất kì điều gì khác…”
Bàn tay sau lưng chạy dọc theo vòng eo mỏng manh của Bạch Thiệu Lan chạm cho chiếc mông gợi tình nhéo một chiếc, một ngón tay khác cọ sát khe mông của cậu biện pháp lớp vải quần.
giờ đây, nếu cơ mà chưa đoán được nữa thì cậu đúng thật là một kẻ ngốc. Bạch Thiệu Lan ác liệt tránh né, nỗi sợ hãi tràn khắp cơ thể. Bàn tay của anh ý ta nhất thời bị cậu vùng ra, cậu hét lên:”Tôi xin anh, ko kể đặc điểm này ra, bất kỳ điều gì cũng có thể.”
nghĩ rằng sống qua 20 năm trôi chảy, Bạch tiểu thiếu gia mong muốn gió gồm gió, mong mưa tất cả mưa. Cả nhà xung quanh cha thành viên gia đình chị chỉ việc nhà bạn cậu là đàn ông, dù cho cậu tinh chơi, nạt, ức hiếp, cũng chưa ai dám nói bất cứ điều gì về cậu. Ngay cả ba mẹ cũng nhắm mắt làm cho ngơ. Giờ đây, từ thiên mặt đường rớt thẳng xuống địa ngục, bị trói lại bằng một chúng ta nam giới tất cả ý có cậu. Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến cho cậu cảm thấy buồn nôn mửa.
Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!